Cảm ngộ 3 (Phỏng dịch)

(Trương Cửu Linh)

Tứ thủ chi tam

U nhân quy độc ngọa
Trệ lự tẩy cô thanh
Trì thử tạ cao điểu
Nhân chi truyền viễn tình
Nhật tịch hoài không ý
Nhân thùy cảm chí tinh
Phi trầm lý tự cách
Hà sở úy ngô thành

Dịch nghĩa:

Cảm xúc cảnh ngộ – Bài 3

Người trầm mặc về nhà nằm một mình,
Sự thanh cao riêng rửa sạch mọi nghĩ ngợi lo âu .
Xin đem ý đó tạ lòng giống chim ở trên cao,
Và nhân đó mà truyền đạt tâm tình ta đi xa .
Ngày đêm ta cứ mang những nỗi niềm ấy,
Biết có ai hiểu sự thành thực của ta ?
Bay cao,lặn sâu (chim,cá) lý lẽ khác nhau .
Làm sao an ủi tấm lòng thành của ta đây ?(TVVN)

(Phỏng dịch)

Cô đơn về tự mình nằm
riêng lo tẩy gội thăng trầm thế gian
theo như lối sống phượng hoàng
để tình trải rộng đi ngàn dặm xa
ngày mang tình ý theo ta
người ơi ! có biết hay là vẫn chưa ?
dù phân cao ,thấp, nắng ,mưa
lòng thành chỉ cốt cho vừa nhân gian .

Ngày 8 tháng 9 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Cảm ngộ 2 (Phỏng dịch)

Tứ thủ chi nhị

Lan diệp xuân uy nhuy,
Quế hoa thu hiệu khiết .
Hân hân thử sinh ý,
Tự nhĩ vi giai tiết .
Thùy tri lâm thê giả,
Văn phong tọa tương duyệt .
Thảo mộc hữu bổn tâm,
Hà cầu mỹ nhân chiết .

Trương Cửu Linh

(Dịch nghĩa)

Cảm xúc cảnh ngộ – Bài 2

Lá lan mùa xuân mượt mà tươi tốt,
Hoa quế mùa thu trắng trẻo trong sạch .
Cái lẽ sống vui tươi tràn trề ấy,
Tự nó đã làm cho thời tiết đẹp đẽ .
Ai biết được người sống trong rừng sâu,
Khoan khái ngồi nghe gió thoảng .
Cỏ cây có tình riêng của cây cỏ,
Ðâu cần được người đẹp hái bẻ .(TVVN)

(Phỏng dịch)

Xuân – Lan cành lá mượt mà
Quế- Thu trắng nõn thật là tinh khôi
Vui tươi ý sống đây rồi
từ thời tiết đẹp đâm chồi hân hoan
Như người sống tận non ngàn
tâm tư khoan khái nghe làn gió reo
cỏ cây cũng có tình theo
đâu cần người đẹp (băng đèo) hái hoa .

Ngày 9 tháng 9 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Cảm ngộ 1(Phỏng dịch)

Tứ thủ chi nhất

Cô hồng hải thượng lai,
Trì hoàng bất cảm cố .
Trắc kiến song thúy điểu,
Sào tại tam châu thụ,
Kiểu kiểu trân mộc điên,
Ðắc vô kim hoàn cụ ?
Mỹ phục hoạn nhân chỉ .
Cao minh bức thần ố .
Kim ngã du minh minh,
Dặc giả hà sở mộ .

Trương Cửu Linh

Dịch nghĩa:

Cảm xúc cảnh ngộ – Bài 1

Chim hồng lẻ loi trên biển bay tới,
Không dám ngoái đầu nhìn lại ao hồ .
Liếc nghiêng nhìn đôi chim trả,
Xây tổ trên cây tam châu,
Chót vót trên cây ở đỉnh núi kia ,
Có được thoát khỏi nỗi lo sợ viên đạn sắt ?
Ăn mặc đẹp đẽ lo người ta chỉ trỏ,
Ở nơi cao ráo sáng sủa sợ thần ghen ghét .
Nay ta rong chơi trời đất mênh mông .
Bọn đi săn bắn làm sao biết tới được .(TVVN)

(Phỏng dịch)

Lẽ loi một cánh chim hồng
dang bay giữa biển mà lòng quặn đau
quầy đầu lại nhớ hồ ao
nhìn ngang để thấy (chim)bạn trao đôi tình
Xây nhà trên ngọn cây xinh
chơi vơi đỉnh núi vô tình nào hay
lỡ như viên đạn đồng bay
hỏi chim có thoát được tay thợ rừng ?
Gấm hoa may aó giai nhân
mặc vào sợ kẻ chỉ gần – nói xa
Nhà cao cửa rộng sáng lòa
quỷ thần ghen ghét khó mà yên thân
chi bằng bốn bể đặt chân
bao nhiêu phiền toái đến gần được đâu .

Ngày 9 tháng 9 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Tiếng Sầu Của Mùa Thu – Phỏng dich lục bát

 

Tiếng Sầu Của Mùa Thu – Phỏng dich lục bát

秋 的 愁 聲

悲 秋 又 再 來,
愁 幔 蓋 天 涯.
樹 下 孤 身 立,
舊 情 死 未 埋.

依 稀 聽 妳 音,
喜 悅 滿 寒 心.
忽 舉 頭 而 望,
惟 風 颭 樹 林.

是 妳 淚 泠 泠
今 天 泣 往 情,
或 那 是 雨 滴
屋 上 起 呻 聲?

想 妳 的 香 脣
回 來 熱 此 身.
誰 知 還 只 是
昔 日 的 殘 焮.

錯 想 有 人 行,
欲 尋 妳 腳 聲.
徘 徊 終 只 見
枯 葉 落 空 城.

心 傷 智 亦 衰,
惘 惘 問 斜 暉:
妳 杳 無 音 信,
秋 何 故 敢 歸?
陳 文 良

Âm Hán Việt:

Thu Đích Sầu Thanh

Bi thu hựu tái lai,
Sầu mạn cái thiên nhai.
Thụ hạ cô thân lập,
Cựu tình tử vị mai.

Y hi thính nễ âm,
Hỉ duyệt mãn hàn tâm.
Hốt cử đầu nhi vọng,
Duy phong triển thụ lâm.

Thị nễ lệ linh linh,
Kim thiên khấp vãng tình,
Hoặc na thị vũ trích
Ốc thượng khởi thân thinh?

Tưởng nễ đích hương thần,
Hồi lai nhiệt thử thân.
Thùy tri hoàn chỉ thị
Tích nhật đích tàn hân.

Thác tưởng hữu nhân hành,
Dục tầm nễ cước thanh.
Bồi hồi chung chỉ kiến,
Khô diệp lạc không thành.

Tâm thương, trí diệc suy.
Võng võng vấn tà huy:
Nễ yểu vô âm tín,
Thu hà cố cảm quy?

Trần Văn Lương
Cali, 11/2017

————————————————————–

Nghĩa:
 
     Tiếng Sầu Của Mùa Thu
 
Mùa thu buồn lại tới,
Bức màn sầu che kín chân trời.
Thân một mình đứng dưới cây,
(Mối) tình cũ chết (còn) chưa chôn.
 
Mơ hồ nghe giọng của em,
(Nỗi) vui mừng tràn ngập con tim lạnh.
Chợt ngẩng đầu nhìn ngóng,
Chỉ (có) gió thổi làm lay động rừng cây.
 
Có phải là (dòng) nước mắt của em (đang) róc rách,
Hôm nay (về) than khóc cho mối tình đã qua,
Hay đó (chỉ) là (những) giọt mưa
Đang phát ra tiếng rền rĩ trên (mái) nhà ?
 
Tưởng là môi thơm của em
Trở về sưởi ấm tấm thân này,
Nào hay vẫn chỉ là
Chút hơi lửa tàn lụi của ngày xưa.
 
Lầm tưởng là có người đi,
Nên muốn tìm tiếng bước chân em.
(Nhưng) cuối cùng bồi hồi chỉ thấy
Lá khô rơi trên thành phố trống không.
 
Con tim đau, trí óc cũng lụn bại.
Buồn rầu hỏi nắng tà:
Em đã bặt không tin tức,
Mà sao mùa Thu (vẫn còn) dám quay về?
————————————————————

Phỏng dich lục bát —HVHT

Tiếng Sầu Của Mùa Thu

Mùa Thu nhẹ đến rơi buồn
màu sầu giăng khắp khơi nguồn cho thơ
một mình đứng dưới cội mơ
chừng như tình cũ vật vờ chưa chôn

Mơ hồ giọng nói gần hơn
nỗi vui ngập trái tim đơn lạnh lùng
ngẫng lên chờ phút tương phùng
chỉ nghe gió động bên rừng cây thôi

phải chăng nước mắt em rơi ?
hôm nay về khóc cho lời tình xa
hay là chỉ giọt mưa qua
đang gieo tí tách mái nhà âm vang

Tưởng là môi ấm của Nàng
trở về hâm nóng thân hoang lạnh này
chỉ là ai biết ai hay
chút hương lửa cũ về đây ngại ngần

Tưởng lầm có tiếng lại gần
rồi mơ muốn được bước chân em về
bồi hồi chỉ thấy nảo nề
và lá khô rụng bên lề thành hoang

Tim đau trí cũng lụn tàn
buồn buồn hỏi khó nắng vàng chiều trôi
em giờ tin bặt mất rồi
sao Thu còn dám cùng tôi chung sầu

Tịch Mịch *

寂 寞

隱 隱 藍 旁 黯 月 崩,
冷 廚 破 像 送 遊 僧.
忉 忉 老 蝶 尋 青 谷,
瀝 瀝 殘 霜 沐 廢 陵.
喔 喔 芻 雞 吟 祕 偈,
嗸 嗸 石 犬 吠 孤 鵬.
經 開 桌 上 無 人 讀,
空 屋 寒 風 半 熄 燈.
陳 文 良

Âm Hán Việt:

Tịch Mịch
Ẩn ẩn lam bàng ảm nguyệt băng,
Lãnh trù phá tượng tống du tăng.
Đao đao lão điệp tầm thanh cốc,
Lịch lịch tàn sương mộc phế lăng.
Ác ác sô kê ngâm bí kệ,
Ngao ngao thạch khuyển phệ cô bằng.
Kinh khai trác thượng vô nhân độc,
Không ốc, hàn phong, bán tức đăng.
Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Yên Lặng
Lờ mờ bên cạnh chùa con trăng buồn rầu đổ xuống (chết),
Bếp lạnh và (pho) tượng vỡ tiễn đưa ông tăng hành cước lên đường.
Con bướm già đau đáu đi tìm hang động xanh tươi,
Sương tàn tí tách thấm trên lăng tẩm đã bỏ phế.
Eo óc con gà bện bằng rơm ngâm nga câu kệ thần bí,
Oang oang con chó đá sủa (để dọa) con đại bàng cô độc.
Cuốn sách kinh mở ra trên bàn không người đọc,
Nhà trống, gió lạnh, ngọn đèn đã tắt một nửa.

Phỏng dịch thơ:

Trăng buồn đổ bóng chùa xiêu
bếp tàn , tượng vỡ bước chiều tiễn Tăng
bướm già tìm động cây xanh
mới hay sương đọng trên lăng mộ vàng
gà rơm ngâm kệ ngân vang
có con chó đá sủa quàng chim côi
kinh không ai đọc nữa rồi
nhà hoang trống lạnh đèn soi lưng chừng

Chiều buông

Bạc mộ

Giang thủy trường lưu địa
Sơn vân bạc mộ thì
Hàn hoa ẩn loạn thảo
Túc điểu trạch thâm chi
Cựu quốc kiến hà nhật?
Cao thu tâm khổ bi
Nhân sinh bất tái hảo
Mấn phát tự thành ty

Đổ Phủ
******
Phỏng dịch (chuyển lục bát)

Chiều buông

Sông dài nước vẫn xuôi trôi
đầu non mây đã đổi rồi màu đêm
hoa còn ẩn dưới cỏ êm
cành cây chim đậu qua đêm gió lùa
bao giờ gặp lại quê xưa?
nơi đây Thu đã sang mùa thấm đau
kiếp người vận chẳng trùng nhau
chỉ trong thoáng chốc bạc màu tóc sương

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Aug 24, 2007 4:23 pm

Đêm Giao thừa ở trọ tại trạm Thạch Đầu **

TRỪ TỊCH DẠ TÚC THẠCH ĐẦU DỊCH

Lữ quán thùy tương vấn ,
Hàn đăng độc khả thân .
Nhất niên tương tận dạ ,
Vạn lý vị quy nhân .
Liêu lạc bi tiền sự ,
Chi ly tiếu thử thân .
Sầu nhan dữ suy mấn ,
Minh nhật hựu phùng xuân .

Nguyên tác của Đới Thúc Luân

(Phỏng dịch)

Đêm Giao thừa ở trọ tại trạm Thạch Đầu **

Ai người quán trọ hỏi thăm
chỉ đèn leo loét âm thầm bạn thân
cuối năm đêm đã đến gần
xa ngoài vạn lý ước lần về quê
buồn thương chuyện cũ não nề
ly hương cười tủi thân này riêng thôi
dáng sầu tóc bạc rụng rồi
mong ngày mai sáng cho tôi gặp nàng (xuân)

** Nhân nhớ về người anh kết nghĩa Trầm Quốc Khanh (Trần Tấn Diêu)với bài lục bát:

( Ba mươi pháo nổ rộn ràng
giật mình gì nhỉ? Xuân sang lúc nào
Bây giờ đất rộng trời cao
mà ta chẳng có chốn nào nương thân
thôi thì về đó* dừng chân
“Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau”)

* Về đó là về quán trọ.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Sep 10, 2007 2:07 pm

Trăng đất khách

Khách trung nguyệt

Khách tòng Giang Nam lai ,
Lai thì nguyệt thượng huyền
Du du hành lữ trung ,
Tam kiến thanh quang viên .
Hiểu tùy tàn nguyệt hành ,
Tịch dữ tân nguyệt túc .
Thùy vị nguyệt vô tình ?
Thiên lý viễn tương trục .
Triêu phát Vị Thủy kiều ,
Mộ nhập Trường An mạch .
Bất tri kim dạ nguyệt ,
Hựu tác thùy gia khách ?

Bạch Cư Dị

HVHT Phỏng dịch dzật

Trăng đất khách

Giang Nam khách đến chốn này
trăng non ngang đỉnh ngọn cây đứng chờ
dọc đường lưu lạc bơ vơ
ba lần gặp được trăng khuya sáng tròn
ra đi trăng đã không còn
đêm về nghĩ với trăng non nghiêng chào
Hỏi rằng trăng có biết đau?
đường xa ngàn dặm theo nhau vẫn hoài
Từ cầu sông Vị sáng ngày
Trường An lần đến bóng dài xuống đêm
vầng trăng chiếu sáng bên thềm
nhà ai sẽ chứa qua đêm trăng này ?

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 
Tue Oct 02, 2007 5:32 pm

Nguyệt Hạ Du Hồn

Nhật yểu, đông đoàn táng tịch dương,
Nguyệt phù nhân ảnh nhập hàn sương.
Sầu vân hắc diện trầm thâm thủy,
Bệnh điểu can thanh ngụ phế đường.
Quốc thổ vô đoan vi tặc thổ,
Gia hương nhất đán biến tha hương.
Phong hào, nọa nguyệt phao nhân ảnh,
Lộ thượng cuồng lang oán dạ trường.
Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Hồn Ma Lang Thang Dưới Trăng

Ngày chết yểu, sa mù mùa đông mai táng mặt trời chiều.
Trăng dìu bóng người đi vào sương lạnh.
Khuôn mặt đen đủi của áng mây buồn chìm trong nước sâu ,
Tiếng kêu khan kiệt của con chim bệnh ở nhờ căn nhà bỏ hoang.
Đất của tổ quốc vô cớ thành đất của giặc,
Quê nhà một sớm bỗng biến thành quê người.
Gió gầm, trăng nhát sợ (bèn) vất bỏ bóng người,
Trên đường đi, chàng điên oán trách đêm (sao) kéo dài.

Phỏng dịch thơ:

Hồn Ma Lang Thang Dưới Trăng

Ngày chết yểu, sa mù chôn nắng tối,
Trăng đưa người lạnh lẽo lối sương loang.
Áng mây chì chìm đáy nước mênh mang,
Tiếng chim bệnh chốn nhà hoang khản đặc.

Đất nước cũ bỗng dưng thành đất giặc,
Quê nhà xưa chợt thoắt hóa quê người.
Gió thét vang, trăng bỏ bạn giữa vời,
Gã điên bước, trách trời sao mãi tối.

Trần Văn Lương

Hồn Ma lang thang dưới trăng

Ngày vội bỏ mù đông lấp nắng
trăng đưa người lạnh vắng lối sương
mây sầu ẩn đáy nước loang
tiếng chim khản cổ nhà hoang nương nhờ

Mảnh đất tổ ngẩn ngơ giặc chiếm
quê nhà xưa chợt biến quê người
gió hù trăng bỏ bóng vơi
gã điên oán trách sao trời mãi đêm

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sat Jul 17, 2010 8:40 am

Mơ Lý Bạch

Previous Older Entries