Sáng thức dậy đứa con khẻ hỏi :
” Cha cho tiền ? đừng nói Mẹ hay
chiều về tiệc phải có bày
món ăn Mẹ thích đủ đầy bàn ăn
Tiền nếu có một trăm cũng được
con mua quà gói trước giùm Cha
anh thì đặt sẳn chậu hoa
trong ngày lễ Mẹ cả nhà cùng vui “
Nghe con nói thấy vui trong dạ
nhưng vừa xem túi đã trống không
Cha còn vỏn vẹn mấy đồng
làm sao cho đủ mà mong được quà .
Thôi cũng được xin Cha đưa hết
rồi con tìm mọi cách thế nào
chiều về Cha sẽ biết sau
chắc rằng Mẹ cũng lệ trào cho coi
Đứa trai lớn đặt rồi các món
chỉ nhờ Cha ra đón đem vào
không cần nấu nướng , chiên xào
chỉ lo dọn tiệc cùng nhau ăn mừng
Em về đến ngập ngừng trước cửa
sao hôm nay lạ quá thế này
trên bàn tiệc đã sẳn bày
và thêm hoa nữa làm say ngất lòng
Còn có rượu lâu không được uống
rót thêm tràn để xuống – phạt ngay !
mỗi năm Hiền mẫu một ngày
uống cho đỏ mặt hay hay má hồng
Giữa chừng tiệc phần không thể thiếu
là tặng quà – anh chịu – nợ em
biết rồi câu nói quá quen
bao nhiêu năm nữa chắc còn nợ thêm
Bỗng con gái êm đềm nói nhỏ
Mẹ đừng lo con có món quà
ăn rồi Mẹ hãy mở ra
sẽ vui tràn ngập cả nhà tình thân
Em buông đũa nợ dần tình sổ
bây giờ em mở gói của con
sau nhiều lớp bọc vẫn còn
món quà xẹp xuống mỗi lần xé bao
Đến lớp cuối hết bao – em đọc
” con không tiền ráng học làm quà
đây hình hôm trước Mẹ Cha
dự ngày phát thưởng cả nhà chụp chung “
Tấm hình nhỏ trong khung bằng giấy
con không mua làm lấy tự con
nhìn xem Mẹ – đẹp vẫn còn
và quà quý nhất – tụi con đây nè
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon May 09, 2011 12:02 pm