Nợ em 4

Dấu đời đã vướng nợ mang
cho ta thiếu lại trăm ngàn nợ duyên
thiếu từng trăn trở đêm phiền
xin lần được với an nhiên mộng hoài
gối đầu ru giấc ngủ dài
rồi khi thức , tay trong tay chẳng rời .

Nợ em đã nửa cuộc đời
từ mùa nắng đổ gió dời qua đông
từ khi chưa đỏ lá phong
đến nay như trọn một vòng nhân gian
nên chi nợ mãi vẫn mang
để lần muốn trả lãi ngàn nhân lên

Nợ em chẳng thể nào quên
như tờ giấy ký có tên đó rồi
thuở trời đất chửa tách đôi
thuở ngôn ngữ chửa đủ lời tỏ yêu
nên chi nợ đã quá nhiều
xin cho thiếu lại là điều phải thôi.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Oct 02, 2006 5:41 pm

Trong hạnh phúc **

 

** Kính hoạ Bài “Nếu ngu-ngơ sẽ làm em vui dù một phút ”
của Thi sĩ Quách Xuân Sơn
———————————-
Trong hạnh phúc

Đã bao lần lén nhìn em trong giây phút
anh tự cười như một kẻ dại khờ
hạnh phúc này là thật chứ không mơ
qua bao chông gai để bây giờ có được
đến từ em chứ chẳng phải ai ?
đến từ những nồng cháy đắm say
từ bờ vai, suối tóc dài óng mượt
Đã bao lần anh xếp lại ao ước
vì nghĩ đủ cho cuộc sống trăm năm
muốn thảnh thơi nắm tay nhau dưới trăng rằm
nghe tiếng cười trẻ con trong như ngọc
Đã bao lần lăn trôi đời ô trọc
ngàn giọt mồ hôi đổ với cay đắng nỗi đau
đêm trăn trở vì cơm áo nên sầu
ngày quần quật kiếp cu li không ngại bước
và bây giờ tuy không giàu sang, chức tước
nhưng Em bên anh vung đắp đủ tình thương
đời bừng vui sau những tăm tối chán chường
trước mặt tiếp nối hoài xuân tươi thắm
để trên bước đường đời dài thăm thẳm
anh được lén nhìn em như kẻ dại khờ
quấn quít bên em giả bộ ngu ngơ
mở rộng vòng tay ôm choàng hạnh phúc .

( cho người vợ hiền đang trong hạnh phúc )

—————————
Nếu ngu-ngơ sẽ làm em vui dù một phút

Nếu ngu-ngơ sẽ làm em vui , dù một phút
Tôi sẵn lòng làm cao-thủ dại-khờ
Vì bạc-tiền nào đổi được giấc mơ
Giấc mơ nhỏ nhưng chưa lần có được
Tôi điêu đứng vì ai ?
Tôi nhớ-nhung , ánh mắt nào đắm say
Đôi môi mọng ,sóng mũi cao , làn tóc mượt
Nhiều đêm tôi cứ thường ao-ước :
“Cũng có ngày ta gá nghĩa trăm năm”
Nàng của tôi ngời sáng tựa trăng rằm
Ôi sung-sướng sánh đôi cùng người ngọc
Em là tiên xuống cõi đời ô-trọc
Vì lẽ gì phải gánh lấy khổ đau .?
Tôi sẽ vì em vai đỡ gánh sầu
Sẽ kết gấm trải hoa đường em bước
Đối với tôi địa-vị , giàu sang chức -tước
Không là gì so với nghĩa yêu thương
Tôi sẽ bên em xoá bao nỗi chán-chường
Sẽ thanh-thản khi nhìn em tươi thắm
Tôi viết lên đây với tận cùng sâu thẳm
Trong trái tim yêu , xin mãi mãi dại-khờ
Và ngàn lần hay vĩnh-viễn ngu-ngơ
Vẫn mãn nguyện miễn sao người hạnh-phúc

(Cho người bạn đời , nhớ lại thời chớm yêu)

Quách Xuân Sơn
Thu Sep 21, 2006 5:51 am

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Sep 22, 2006 11:23 am

Nợ em 3

Nợ em một ước mơ chung
từ câu giả dụ giữa vùng mơ hoang
đêm đêm theo dấu trăng vàng
lần soi buổi khuyết rồi sang buổi đầy
có khi hờn dỗi vầng mây
che ngang mặt ngọc trăng say ững hồng
có khi nghe tội cho lòng
thèm lười được ngủ bên vòng tay êm

Nợ em trăm giấc ngọt mềm
nụ hôn nồng ấm giữa đêm lạnh đầy
xuân còn đùa với trăng mây
hoa còn thắm buổi nắng say hương đời
có khi lòng bỗng chơi vơi
lỡ trong cơm áo nên đời nặng mang
có khi nghe trách ngỡ ngàng
ước gì biến được thiên đàng cho nhau

Nợ em đến tóc bạc màu
vẫn không gom đủ trầu cau một lần
nên ngơ buổi chợ lần khân
áo hoa thiếu một nửa thân mới thành
có khi xuôi ngược loanh quanh
đi tìm hạnh phúc trọn dành mai sau
có khi giữa những thương đau
ước gom được hết ngọt ngào cho em

Chờ anh em nhé , đang tìm …..

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Sep 06, 2006 11:59 am

Nợ em nữa

Sáng nay tỉnh dậy nghe hụt hẫng
căn phòng lặng yên thiếu tiếng người
em đã rời nhà đi làm sớm
bỏ lại bên giường một kẽ lười

Nhìn quanh căn bếp ly mì dỡ
bỗng dưng như nghẹn giữa cõi lòng
bao nhiêu năm rồi vẫn nặng nợ
mặc em tất bật với long đong

Ly mì em ăn còn phân nửa
phải buông vội đi cho kịp giờ
Ta say ngất ngưỡng quên lời hứa
cơm chiều quên mất cứ mãi mơ

Em vẫn cặm cụi ban điều ước
tròn mộng hưu non kẽ làm chồng
hạnhh phúc nhỏ nhoi không lo đựơc
thì tính làm gì chuyện viễn vông

Sáng nay tỉnh dậy nghe đời lạ
ta thấy oằn vai thiếu nợ tình
tội em chờ hoài không được trả
còn phải thân cò kiếp mưu sinh

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Nov 17, 2014 11:36 pm

Không trả nợ nổi

Anh đếm ngày để cuối tuần vay mượn
men rượu nồng rồi thơ thẩn mộng mơ
câu huyễn ngữ hình như phải đợi chờ
và đã thiếu nửa kiếp còn nợ mãi .

Anh đong tình bằng lần vay trở lại
nhưng rồi quên phải trả theo cách nào
đếm nỗi nhớ- đành thua – biết làm sao
đâu ai giữ bên mình cuốn sổ nợ.

Có những lúc dặn mình lại để lỡ
nên chén này chén nữa rót thay phiên
hỏi bao nhiêu ? đếm làm chi cho phiền
đời mấy lúc được say cùng trời đất .

Ừ thì say nên lời ra rất thật
nếu có hờn xin đền dấu môi hôn
như pha mật men rượu được nồng thơm
bao dỗi hờn thả đi nơi xa lạc .

Anh cộng lại mỗi lần vay đều khác
nên nợ hoài không thể trả được đâu
nếu như em tính lãi ngay lần đầu
thì anh xin khất nợ đến kiếp sau trả tiếp .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 19, 2013 11:47 am

Đêm lạ chổ

Đêm lạ chổ không tài nào chợp mắt
cuộc hành trình theo nghệ thuật mới bắt đầu
chợt nhận ra mình đã để đọng giọt sầu
từ mơ mộng được làm chàng thi sĩ .
 
Nơi xa xôi mở ra gói hành lý
cám ơn em từng chút nhỏ vẹn toàn
từng chút nhỏ cho thấy những lo toan
mà em đã gởi theo anh đi họp mặt .

Chút nữa đây bên giòng đời tất bật
giữa đêm đông giá lạnh em vẫn làm
để cho anh có được ít thời gian
cùng bạn bè họp nhau bàn nghệ thuật .

Chút nữa đây khi mọi người còn say giấc
em âm thầm để nước mắt nhẹ rơi
vì yêu anh em vất vả hơn nửa đời
đổi lại được chút mộng rơi anh giữ .

Đêm lạ chổ ngồi một mình tư lự
cám ơn đời cho anh có em yêu
ngày mai đây dù nắng sớm hay mưa chiều
anh xin hứa sẽ cùng em cho hết kiếp .

Đêm lạ chổ yêu thương nào về cho kịp
nối mộng vào mãi mãi anh và em …..

Riêng tặng hiền thê Bích Ngân
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sat Jan 21, 2006 10:37 am

Nợ em – 23

Sáng thức dậy đứa con khẻ hỏi :
” Cha cho tiền ? đừng nói Mẹ hay
chiều về tiệc phải có bày
món ăn Mẹ thích đủ đầy bàn ăn

Tiền nếu có một trăm cũng được
con mua quà gói trước giùm Cha
anh thì đặt sẳn chậu hoa
trong ngày lễ Mẹ cả nhà cùng vui “

Nghe con nói thấy vui trong dạ
nhưng vừa xem túi đã trống không
Cha còn vỏn vẹn mấy đồng
làm sao cho đủ mà mong được quà .

Thôi cũng được xin Cha đưa hết
rồi con tìm mọi cách thế nào
chiều về Cha sẽ biết sau
chắc rằng Mẹ cũng lệ trào cho coi

Đứa trai lớn đặt rồi các món
chỉ nhờ Cha ra đón đem vào
không cần nấu nướng , chiên xào
chỉ lo dọn tiệc cùng nhau ăn mừng

Em về đến ngập ngừng trước cửa
sao hôm nay lạ quá thế này
trên bàn tiệc đã sẳn bày
và thêm hoa nữa làm say ngất lòng

Còn có rượu lâu không được uống
rót thêm tràn để xuống – phạt ngay !
mỗi năm Hiền mẫu một ngày
uống cho đỏ mặt hay hay má hồng

Giữa chừng tiệc phần không thể thiếu
là tặng quà – anh chịu – nợ em
biết rồi câu nói quá quen
bao nhiêu năm nữa chắc còn nợ thêm

Bỗng con gái êm đềm nói nhỏ
Mẹ đừng lo con có món quà
ăn rồi Mẹ hãy mở ra
sẽ vui tràn ngập cả nhà tình thân

Em buông đũa nợ dần tình sổ
bây giờ em mở gói của con
sau nhiều lớp bọc vẫn còn
món quà xẹp xuống mỗi lần xé bao

Đến lớp cuối hết bao – em đọc
” con không tiền ráng học làm quà
đây hình hôm trước Mẹ Cha
dự ngày phát thưởng cả nhà chụp chung “

Tấm hình nhỏ trong khung bằng giấy
con không mua làm lấy tự con
nhìn xem Mẹ – đẹp vẫn còn
và quà quý nhất – tụi con đây nè

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon May 09, 2011 12:02 pm

Nợ em 19

Đã qua rồi ,những cuộc vui đến sáng
bao tiếng cười còn đọng lại vang vang
anh – vẫn vậy chưa đổi kiếp Dã Tràng
nên vẫn mãi cuộn đời se viên cát

Đã tan rồi sao bập bùng tiếng nhạc
những thân thương từng khuôn mặt rạng ngời
anh – lại là lãng tử , lại rong chơi
theo con chữ ngắm nắng chiều , sóng biển

Em – âm thầm như con búp bê lồng kiếng
khoác bỏ áo ngoài dọn cửa trước , sân sau
tay chân rã ruợi miệng vẫn ngọt ngào
tuy có mệt nhưng đâu phải lúc nào cũng vậy

Đã qua rồi , dư âm vương đâu đấy
khung cửa mở gió đưa ngọn trúc đào
mâm cơm chiều bốc khói nồi canh rau
trở lại đời thường chừng nghe như lạ

Em vẫn âm thầm , anh mộng hoá hương say
giọt nồng dâng hay giọt buồn giấu đọa đày
giữa thăng trầm ai biết đời đã lỡ
nên hôm nay anh thêm một lần nợ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Aug 04, 2009 5:53 pm

Nợ em 18

Đêm sâu lắng em chong đèn – cực nhọc
hết dọn chỗ này , lại dẹp chỗ kia
anh nhởn nhơ ôm phone ngồi tán dốc
bàn chuyện này , chuyện nọ đến tận khuya .

Ngôi nhà nhỏ ngày mai bạn bè ghé
đông thì vui mà chỗ chứa chỉ bao nhiêu
thôi thì phải dồn chung lại bọn trẻ
có dư phòng tiếp đón khách được nhiều .

Anh thơ thẩn giăng ngang đầu – tình nghĩa
nhưng chẳng biết chữ nặng – nhẹ ,cân-đong
như bóng núi nắng xuyên về một phía
xoay làm sao cho khỏi phải đắng lòng

Đêm khuya lắc em vẫn còn chưa ngủ
sắp xếp từng bộ quần áo , chiếc khăn tay
anh lẩm nhẩm đọc câu thơ rồi cười nụ
trong bài của bạn – thích nhất là câu này .

Ngôi nhà nhỏ đón bạn vui thật đó
nhưng khiến em phải nhiều giấc trở trăn
sợ khách không chỗ ngồi nép mình chật bó
đến khi bày tiệc lại thiếu thức ăn

Anh lại mãi hết lần này , lần nữa
vì ham vui rồi nợ – em phải chất chồng
biết làm sao ? đành xin em , anh hứa
trả từ từ cho đến khi nào xong .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Jul 23, 2009 4:01 pm

Nợ em 16

Chừ có lẽ ta chạy vòng rồi ngã chết
khi nhiều đêm giấu kín tâm tư mình
quá nhiều âu lo em ơi ! ta thấm mệt
nhưng vẫn cười và vẫn giữ lặng thinh .

Em phải được những gì của em có
lỡ vì ta nên đã gánh thật trọn rồi
dẫu bây giờ trăm khó khăn mở ngõ
ta cam đành quàng vai gánh hết thôi .

Chừ có lẽ để cho em an nhàn chút
ta giành phần lo hết việc ngày sau
nếu lỡ mai không còn hơi ngã gục
xin đầu thai lại làm con nhà giàu .

Làm con nhà giàu xin đền bù trả nợ
tuy biết rằng chưa chắc em nhận đâu
gánh lo âu ta đổi thành gánh nhớ
nhớ nợ em dẫu lúc đó đã được giàu

Chừ có lẽ lâu lắm em mới hiểu ….

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 27, 2009 12:50 pm

Previous Older Entries