Em lấy chồng nên thôi – quăng bút mực
ta thẩn thờ thuơng tiếc lá trầu không
đọc lại từng lời thơ nghe nát cả cõi lòng
ước chi mình được dăm mươi năm trẻ lại .
Uớc chi mình cứ ngây thơ khờ dại
thuở tập tành dệt từng con chữ ngày xưa
dưới gốc phượng nghe ve sầu hát giữa trưa
miệng ngân nga bài tình ca nho nhỏ .
Em lấy chồng , là người ra đi mãi
ta chỉ còn dăm vần thơ để yêu
khi hoàng hôn xuống nỗi nhớ sẽ thật nhiều
dâng tràn lên , thiên thần mơ hoài chẳng được .
Trời đã Xuân , giòng đời không xoay ngược
nên thương đau dần thấm đến hôm nay
vì chữ yêu nhân gian – ta , bỏ cả lời Thầy
để bây giờ không còn lệ mà khóc
Em lấy chồng , mãng tim vỡ thêm lớn
có ước gì , nhớ gì cũng chỉ một mình ta
thẩn thờ nơi đây đếm tháng ngày qua
cho ngây dại thêm lời đau phải viết .
Từ bao năm khi dấu tình kết thúc
những trách hờn còn đeo đuổi mãi thôi
người ra đi , em đã lấy chồng rồi
kỷ niệm xưa đừng bao giờ giữ nữa .
Quăng đi em ! bỏ bên ngoài ô cửa
như con tàu đổ lại sân ga ,… rồi
lăn bánh tiếp không cần nói nhiều lời
không cần từ giã khi đổ nơi bến khác .
(Em lấy chồng , ta cũng không đổi khác …)
———————————
Thơ Tình Cho Sư Phụ – 16
Sư phụ ạ, bấy lâu thôi bút mực
Xứ sương mù thầy có nhớ đệ tử không ?
Có đọc thơ và nghe hụt hẫng lòng ?
Như đệ tử cứ đọc đi, đọc lại
Đâu phải đệ tử còn thơ nhỏ dại
Mà cứ hoài câu nệ chuyện ngày xưa
Tuổi bây giờ, thú thật đã xế trưa
Mà cử chỉ như một cô nít nhỏ
Sư phụ ơi, không suốt đời mình trẻ mãi
Thầy thông cảm giùm những kẻ đang yêu
(Chắc năm xưa thầy cũng từng trải nhiều)
Nên bây giờ lòng mới trầm tĩnh được
Trời tháng ba, trời buồn gió thổi ngược
Khiến Florida nhiều gió xóay hôm nay
Ví ngày xưa thầy không phải là thầy
Thì con gió xoáy đâu làm đệ tử khóc
Bồng bột bao nhiêu rồi cũng phải lớn
Cũng phải chồng chồng, vợ vợ với người ta
Rồi cũng phải biết là chuyện đã qua
Có nhắc lại chỉ đau lòng kẻ đọc, viết
Thôi chọn hôm nay là ngày kết thúc
Bài thơ cuối cùng cũng viết cho thầy thôi
Và mai đệ tử gát bút mực rồi
Thầy đừng hỏi tại sao không viết nữa ?
Sư phụ ạ, bởi đời không nhiều ô cửa
(Mà cửa buồng tim thầy đã chiếm hết rồi)
Thì ngòi bút làm sao mà viết nên lời
Thương với nhớ để trao cho kẻ khác
THN
Thu Mar 01, 2007 7:17 pm