Chim Bói cá và hồ Thu (4)

Từ buổi đó chim đi mất bóng
mặt hồ xưa dậy sóng từng ngày
đêm Thu thiếu dâú trang đài
để hồ than thở quắt quay nỗi sầu .

Chim Bói cá còn đâu bóng nước
nơi lồng son tha thướt dáng mành
mơ màng nhớ khoảng trời xanh
ấm no nhưng phải thiếu cành liễu ru .

Chim đã hót mặc dù không muốn
lời tình chân quá muộn cho nhau
tim yêu còn thắm máu đào
bao lời gian dối lỡ trao – đành lòng ?

Dấu băng giá làm nồng tình mới
bỏ con thuyền bến đợi trăm năm
hồ xưa vẫn mãi âm thầm
chờ cơn giông đến – mưa dầm – nước dâng

CMVP161000

Ngày 16 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chim Bói Cá và hồ Thu (3)

Cây sầu nhớ đổ tuôn lá uá
người tương tư lệ ưá đôi dòng
theo Thu ôm lấy tình đông
chắt chiu chiếc lá sưởi lòng lạnh băng .

Trăng Thu sáng cung Hằng vẫn đấy
nhưng tình Thu lại đẩy xa rời
anh còn trong nẻo ngàn khơi
em con chim quý đã rời vườn hoang .

Bên khung cửa lầu vàng nệm ấm
rũ bỏ rồi buị lấm vai xưa
từ nay hết sợ gió mưa
bao nhiêu chuyện cũ – hương thừa xa xăm .

Anh không trách âm thầm tự nhận
và biết mình có giận – bằng không
mười năm ôm vết thương lòng
theo anh đi mãi chắc không sao lành .

CMVP141000

Ngày 14 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chim Bói cá và hồ Thu (2)

Thu tắm mộng đắng cay đã thấm
lá vàng khô nhẹ dẫm – dừng chân
với tay để ngỡ trời gần
dù 10 năm vẫn chỉ ngần ấy thôi .

Chim Bói cá xa rồi bờ nước
giữa lồng son thèm được hồ sâu
Tự mình gieo gặt cung sầu
tự mình giũ aó qua cầu – sang sông .

Nay trông cảnh cầm lòng không đậu
trời Thu về bên giậu vàng bông
thương cho cái cảnh chim lồng
muốn ra giải thoát mà không đủ tài .

Đành muối mặt đắng cay nhận lãnh
theo tháng năm xa lánh nhân gian
để không nghe chuyện đá vàng
để trăm năm nữa còn mang nỗi buồn .

CMVP131000

Ngày 13 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chim Bói cá và hồ Thu (1)

Anh vẫn chắc lòng em không đổi
nhưng tình tan biết nói sao đây
mình anh nhận đủ đắng cay
tháng năm viễn xứ đoạ đày chiếc thân .

Chim Bói cá cũng cần có nước
anh mặt hồ khô cạn từ lâu
cuối cùng chỉ nhận thêm sầu
chờ mây giăng xám mưa ngâu xuống đời .

Mưa đã xuống như lời anh ước
nhưng chim kia tìm được chỗ bay
dặm trường quên mất nơi này
để cho nỗi nhớ , đắng cay chất chồng .

Vần thơ dệt chờ mong khắc khoải
con nước trôi xuôi chảy về đâu
10 năm một vết tình sầu
sắt son còn giữ hai đầu sông Tương .

CMVP111000

Ngày 11 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Lời dối gian

Cánh cửa tình lỡ một lần đến gõ
ngỡ thiên đàng ta ngã té hôn mê
chút ân tình bây giờ bay theo gió
trong nhân gian hóa dại thành tên hề .

Đôi tay trắng làm sao xây hạnh phúc
đồng lương nghèo không mua nổi tương lai
nên em biến nhà tranh thành địa ngục
dìm thương yêu trong những tối đọa đày .

Em bây giờ – con chim đủ lông , cánh
khung trời cao có trăm kẻ đón chờ
ta gục đầu bên lề đường bất hạnh
ngẫm cuộc đời mà ngỡ đấy là mơ .

Lần về tim vết hằn chưa khô cứng
ta tự tay cắt nữa – máu cạn giòng
từ yêu em lâu rồi nên chiụ đựng
tiếng đời chê biến thành kẻ cuồng ngông .

Em cứ thốt trăm ngàn lời gian dối
hãy lọc lừa trên đau khổ người thua
ta biết đấy nhưng lặng yên không nói
giữ cho em vị thế kẻ làm vua .

Cánh cửa tình em lạnh lùng đóng lại
ta bên ngoài đốt mãi xác thân ta
khói thuốc bay làm cay mắt (hay lệ nhoà)
lời gian dối (xót xa) em vẫn nói .

(Viết thay cho lời …cho một người)

Ngày 17 tháng 9 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Tại cái chìa khoá hư

Ô hay chìa khóa lại hư
vô nhà chẳng được …bầy chừ làm sao ?
Đành thôi khách sạn năm sao
qua đêm ngủ đỡ -lòng nào muốn đâu !
Sao anh lại hỏi cơ cầu
một đêm là mấy bể dâu cuộc đời .
Tại anh chẳng rộng lượng thôi
tôi đây cũng vẫn là tôi đây mà
thịt da cũng vẫn thịt da
phấn son – gì nhỉ ? nhạt , nhòa – chút thôi .
Giả nai như thế đủ rồi
giờ tôi lấy lại cái ngôi Vương quyền
Lòng anh có mấy đảo điên
xin anh giữ lại chớ phiền đến tôi
phone kia chỉ bấm một hồi
cảnh sát đến rồi lôi cổ anh đi .
Với duyên ta chẳng còn gì
với anh tôi chẳng cần chi kiêng dè .
Giận lòng anh nói …anh nghe
tôi ngủ bây giờ đế tối còn vui .

(viết thay lời … cho một người )

Ngày 3 tháng 10 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Đâu là bến mộng Dã Tràng

Con Dã Tràng hơn một lần xây lầu mộng
cơn sóng dài xô bãi cát phá tan

Sóng vô tình – ôm ấp những phũ phàng
mang trả lại những gì không của nó .

Như đại dương quyện lời thì thầm của gió
không ngại ngần âu yếm giữa mênh mông

Để Dã tràng ôm vết cắt trong lòng
mà xe cát xây lầu thêm lần nữa .

Chuyện trần gian tin sao lời con gái hứa
như Dã Tràng ôm mộng giữa trùng khơi

Cát gần bên mà xa cách khung trời
đem yêu thương đùa theo từng bọt sóng .

Giữa mênh mông cát trải tình quá rộng
Có biết đâu Dã Tràng quặn nỗi đau

Cúi chào thua khi lầu mộng ngã nhào
và gục chết thản nhiên bên bãi cát .

Ngày 7 tháng 10 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Tội đồ không thoát

Nỗi nhớ
tràn về từ muôn ngả
cuốn theo từng chiếc lá vàng bay
thẫn thờ anh đi nhặt hôm nay
ôm giữ cho ngày mai sưởi ấm .

Chìm lắng
như dịu dàng giọt nắng
lần bước quen lối nhỏ đường chiều
hồn lạc thu về với quạnh hiu
còn ai những chiều chờ với đợi .

Chới với
sao xa xôi dịu vợi
chút tình còn gởi nơi phương nào
để con tim mãi nói lời đau
vết cắt máu đào còn loang thấm .

Vườn cấm
dại khờ bên trái cấm
anh rơi vào vũng tội – tình yêu
quên đi lời dặn ngã lòng xiêu
để từ đó thành tội đồ không thoát .

Ngày 17 tháng 10 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Không được yêu Thầy

 

(Hoạ bài Thơ Tình Cho Sư Phụ – 6 của THN)

Cám ơn em khi nhắc về chung thuỷ
nhưng từ xưa câu ” cách mặt lòng xa ”
em là em , khi ta vẫn là ta
và cuộc đời không bao giờ đơn giản ….

Em tưởng yêu rồi theo ngày theo tháng
theo đốt lá vàng cho cháy cả mùa đông
hay theo nhặt hết những cánh phượng hồng
là có thể mang tình về nơi đó .

Đừng nghe em giữa đông người phố xá
vẽ bức hình treo giữa ngực trái tim
dưới có hàng chữ đề riêng tên tìm
để trăm ngàn người nhìn trong tầm mắt .

Đừng nghe em thức suốt đêm chờ sáng
rồi đày mình giữa nắng rực ban trưa
ngày xưa đó góc phố nhỏ ly nước dừa
chỉ mời em một lần vào buổi tối .

Tội nghiệp nhiều cho những tâm tình bối rối
nhưng xin lỗi em ta không thể yêu
đừng theo nữa mối tình chỉ một chiều
hãy bỏ quên và yên lòng về nơi ấy

Không có ta mai này em vẫn vậy
và đến khi em nhận, hiểu ra rằng
sao lại đi tự đày đoạ chính bản thân mình
là đến lúc hình bóng ta dần bôi xoá ….

———-
Thơ Tình Cho Sư Phụ – 6 – Trả Lời HVHT

Sư phụ ơi, mọi chuyện trên đời có chung có thủy
Có lửa cháy bừng bừng khói mới toả ngàn xa
Thầy không cần phải cự tuyệt tình ta
Vì chuyện con tim vốn vô cùng đơn giản

Dù sư phụ có đuổi xô năm, thắng
Có đem mùa hạ để thay thế mùa đông
Thì đệ tử vẫn một trái tim hồng
Biết đi trật nhịp khi nghĩ về sư phụ đó

Đệ tử không cần phải đi cùng phố xá
Không cần vất vã đi đến tận đáy tim
Không phải lên dâu, xuống bể mới tìm
Vì tình yêu vốn nằm trong đáy mắt

Nghĩa là đệ tử thấy dáng thầy qua bình minh buổi sáng
Qua áng mây hồng của những ban trưa
Thấy sư phụ ở hoàng hôn sau những hàng dừa
Qua ngôi sao sáng của nhiều đêm tối

Như vậy mới thấy chính cả thầy cũng bối rối
Cũng lúng túng vô cùng khi trực diện với tình yêu
Thì đừng nói rằng đệ tử phải khổ trăm chiều
Mới tìm ra một chút tình chân thật ấy

Sư phụ ơi chẳng cần đi xa đến vậy
Đọc bài thơ thì sẽ thấy ra rằng
Cái lằn ranh của sư phụ và đệ tử mình
Đã, và đang được từ từ tẩy xóa ..

THN
Tue Oct 31, 2006 2:49 pm

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Oct 31, 2006 5:27 pm

Mặc cả với nhau

 

Trăng đêm muộn nửa vầng treo lơ lửng
dáng nghiêng nghiêng lọn tóc mây xõa hình
có phải em hương Thu dậy trở mình
để heo may se lạnh lòng thi khách.

Mùa về theo trăm ngàn những cung bậc
từ lá phong nhuộm sắc hóa đỏ , vàng
từ quyến rũ màu sầu nhuốm không gian
là đã có dáng Thu bên phố cũ.

Mùa vàng treo sợi tơ trên lá ngủ
từng dòng trôi từ nguồn cội trở về
tâm thức gọi những dấu ái đam mê
vẫn tiếp nối nỗi buồn qua năm tháng .

Trăng đêm muộn bóng ảnh đang soi dáng
hồn lá say để giấc gối đầu kề
hồn gió say khiến tương tư đảo về
cùng mặc cả với nhau khi sương phủ.

Mùa vàng treo tơ trời trên phong vũ
lá uốm mình nhận nỗi đau tách rời
dẫu không muốn vẫn phải buông cánh rơi
để tiếp nối cho vòng quay nhân thế

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Oct 31, 2006 4:34 pm

Previous Older Entries Next Newer Entries