Nỗi nhớ dâng đầy (3)
Con Saó không sang sông ?
nhưng con Saó sổ lồng
để bên đời quạnh vắng
đau khổ người thấy không ?
Phải lặng lẽ ra đi
chẳng dám lời từ giã
lưu luyến để làm gì
khi mỗi người một ngả .
Bạn bảo ta hy sinh
giử tấm lòng thật tuyệt
bao nghĩa ân và tình
Ta đành cho thua thiệt .
có lần ta trở về
lén nhìn từ sân trước
hồn ngập tràn tái tê
một lời không nói được .
Nếu bây giờ gặp nhau
Ta vẫn như ngày nào
vẫn yêu và vẫn nhớ
dù quá nhiều thương đau .
Anh vẫn nhớ đường về
sau nhiều năm lưu lạc
con tim vẫn say mê
nhưng em giờ đã khác .
Đừng nói em dại khờ
đừng chê em nhẹ dạ
đọc lại những vần thơ
ai là kẻ chai đá .
Anh tháng năm xứ người
một mình với men đắng
có còn gì để vui
và đôi tay vẫn trắng .
Em nhớ không ngày xưa
bao âu yếm cho vừa
than hồng cho đỡ lạnh
ta bên nhau chiều mưa .
Đau khổ chi nữa em
cửa sổ đã phủ rèm
tiếng ầu ơ bên võng
trả em về với em .
Trả em về với em ???
ngoài kia con phố vắng
bên trong chết con tim
một mình em cay đắng .
Ngày 14 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn