sớm chiều chuông mỏ giữ tâm an
bỗng đâu sóng dữ tràn vào bãi
ta phải đi tù với áo tràng .
Chợt biến thành tên đi phá đạo
tiếng chuông thức tỉnh vọng kêu oan
bao nhiêu tâm ý tan ra cháo
cây cỏ buồn theo lá úa vàng .
May đời còn chút tình tương trợ
sáng chiều hai buổi gánh cơm đưa
như bóng áo xanh chồng nặng nợ
thoáng hình ngày đó của em xưa .
Ta từ hụt hẫng rồi sa đọa
bỏ cả lời kinh vướng víu tình
hòa nhập em vào trong nợ trả
bao năm đem đổi bóng thay hình .
Nếu em chúc phúc tâm còn nghẹn
lời kinh rời rạc rối lòng thành
ta nhận được gì ? hay giữ vẹn ?
kiếp đời hạnh phúc quá mong manh .
Ta trở về xưa không đắc đạo
vướng vào hỏa ngục chỉ vì em
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sun Jan 20, 2019 7:47 am