Xin hoạ bài Thơ ” Đôi mắt tím ” của Thi sĩ Phương Vy ** 

Anh rất sợ những câu dài thòong em hỏi
lập đi lập lại triệu lần : ” có yêu em ?”
trả lời sao ? trời ơi ! mớ bòng bong rối
câu mãi mãi yêu nghe đến phát ….. thèm

Khi em tự kẽ mắt xanh ,mắt tím
là khi em tự bước vào ngưỡng cửa mơ
cuộc đời này trăm ngàn điều phong kín
đừng nghe em ! đã hết tuổi ngây thơ

Anh xin em, thức dậy đi em nhé
lạc vào mơ em có được những gì ?
Anh xin em, thức dậy đi em nhé
đời cơm áo cần phải nhập cuộc thi .

Em ơi em ! tuổi mộng mơ của thời áo tím
của cái thuở thư tình còn len lén trao
nay đã trở thành xưa, thành kỷ niệm
đừng hỏi hoài : ” có yêu em đến ngàn sau?”

( Nửa đời thôi đủ chết gục đây nè )
——————————————–

Đôi mắt tím
Anh yêu dấu, nhiều lần em muốn hỏi
để được nghe câu anh nói yêu em
lòng bỗng thẹn chút ngại ngùng bối rối
sợ anh lắc đầu… dối ý… chẳng thèm!

Em sẽ buồn, lệ long lanh mắt tím
giọt nắng chiều cũng tàn theo ước mơ
đường em đi mưa sầu giăng giăng kín
từng hạt rơi liệm chết một hồn thơ

Đừng anh nhé! Đừng làm như thế nhé!
mắt môi sầu anh sẽ được vui gì?
dẫu không hỏi vẫn thật thà yêu nhé!
để cuộc tình đẹp mãi những vần thi

Anh hãy nhớ, thương hoài đôi mắt tím
nụ cười tình em lưu luyến gửi trao
dấu môi hôn âm ấp đầy kỷ niệm
dư hương tình xin đậm mãi ngàn sau …

.

Phương Vy
Thu May 31, 2007 10:26 am

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 31, 2007 5:21 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: