Bóng trăng vẫn đó lưng đồi
quyện chân mây bạc mờ khơi sương ngà
thoảng buồn vọng tiếng chuông xa
như lời sông núi nhập hòa về đây
ba mươi năm lẻ đong đầy
Tháng Tư trở lại từng ngày đau qua
khép mi giòng lệ chợt nhòa
đâu đây lời vọng xót xa niệm cùng
sóng đưa dãy bạc trùng trùng
thương trong điệp khúc đau chung muôn đời
quyện chân mây bạc mờ khơi sương ngà
thoảng buồn vọng tiếng chuông xa
như lời sông núi nhập hòa về đây
ba mươi năm lẻ đong đầy
Tháng Tư trở lại từng ngày đau qua
khép mi giòng lệ chợt nhòa
đâu đây lời vọng xót xa niệm cùng
sóng đưa dãy bạc trùng trùng
thương trong điệp khúc đau chung muôn đời
Bóng trăng vẫn giữa biển khơi
tháng Tư để buổi giao thời về ngang
ba mươi năm lẻ mộng tàn
nửa đời lưu lạc lang thang phận hèn
phượng thay sắc thắm thân quen
nụ hoa tim tím nở trên xứ người
để riêng giấu lại tiếng cười
giấu giòng tương nhớ , giấu lời tình chung
niềm đau nào đến tận cùng?
mà sao ngày tháng như chung nồi buồn
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Apr 19, 2007 2:15 pm