từng chồi non ngơ ngẩn ngỡ Hạ về
nụ hoa thắm còn kheo sắc cạnh bờ đê
chợt nhíu mày giấu mình giữa tán lá.
Lá như hoa cánh tơ còn mỏng quá
nương vào nhau than lạ , nắng kết chùm
hương cỏ mơn như ngây ngất cả vùng
vừa tàn đông sao lưng chừng Hạ cháy.
Đợi giao mùa thêm lần giao mùa lại
nhưng chưa chi mà nắng trải thảm vàng
để thung lũng quên mất buổi xuân sang
muôn cảnh vật lang thang vào trong Hạ.
Trên cành xuân bóng cây chiều đang ngã
mảnh đời ta ở trong Hạ qua một lần
để mơ hoang khi bóng núi dừng chân
nghe biển hát từ trăm năm câu tình tự
Và như lạ xuân chưa về sao xuân thành quá khứ
ta chưa tỉnh nhưng mộng đã rời xa
giòng giao hưởng còn tiếp tục ngân nga
hương phảng phất mà tìm hoài không thấy .
Hình như ta đang say , say thật đấy
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 13, 2007 3:38 pm