Lệ trời giọt nhẹ phố phường
kéo mùa đông lại chẳng nhường bước xuân
mây như lơ lững ngập ngừng
nửa giăng lối nhỏ, nửa chừng như thôi
để tơ từng sợi kết rồi
lẩn trong màu xám bừng ngôi thiên thần
một vòng đủ sắc định phân
đang pha vào nắng lúc gần , lúc xa
kéo mùa đông lại chẳng nhường bước xuân
mây như lơ lững ngập ngừng
nửa giăng lối nhỏ, nửa chừng như thôi
để tơ từng sợi kết rồi
lẩn trong màu xám bừng ngôi thiên thần
một vòng đủ sắc định phân
đang pha vào nắng lúc gần , lúc xa
Lệ trời giọt nhẹ chiều tà
vầng dương buông bóng mưa hòa nhịp tương
nốt sầu rót giữa cung thương
nên lời ai oán như dường trách nhau
cõi riêng , riêng đã nát nhàu
nên đông còn mãi gối đầu lên xuân
nên khi thưởng khúc Nguyệt cầm
cõi lòng khôn giấu lời thầm cảm ơn
Lệ trời giọt nhẹ thấm hồn
để ta còn mãi say ngôn huyễn từ
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Feb 06, 2007 1:13 pm