đã chia nhau ra thành nhiều phe nhóm
thu hẹp trong lối sống đầy nhỏ mọn
bỏ nghĩa nhân chạy theo xôi thịt đời.
Con Cú ăn đêm lên tiếng – khóc hay cười?
đôi mắt đảo quanh soi mói từng góc nhỏ
giấu dáng mình chờ con mồi bỏ ngõ
lao nhanh vào xâu xé chút hôi tanh.
Con chó hoang đàng chạy sủa vòng quanh
cái đuôi cụp nịnh hót hoài ve vẫy
dấu loang lỗ trên thân khéo che đậy
chuốt dáng đỏm tưởng đã hóa Hằng Nga.
Và cái tởm nhất lại là con người ta
có hơn trăm ngàn đường để tàn hại
miệng phun ra những điều ôi tha thiết mãi !
ôi nghĩa nhân ! ôi yêu thương chất chồng !
Anh như lạc giữa thế giới thật đông
mà cơm áo đã khiến không còn sự thật
“may mà có em ” để anh còn say ngất
bước ngã nghiêng khi men thấm ngà ngà..
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Mar 01, 2007 7:34 pm