mùa xuân về tình tự đêm với Quỳnh
những nụ non còn e ấp nguyên trinh
nghe hơi sương thoảng lạnh choàng vai áo.
Vườn hoa đêm có nàng thơ cùng dạo
áo phơi bầy cánh mỏng mượt mà nhung
điểm từng chấm tô đậm thêm chân dung
bừng sắc thắm dưới đèn trăng kỳ ảo.
Dáng quý phái nàng Lan đang khuynh đảo
cánh tay xòe mang điệu vũ Nghê Thường
trăm nàng tiên làm lạc mất ngõ đường
để ngơ ngẩn hồn khách thơ đêm vắng.
Rồi khi chạm làn hơi sương im lặng
cánh Thủy tiên thả nhẹ chút hương lòng
có chút gì bừng dậy khỏi tàn đông
say ngây ngất dẫn đường vào ngõ mộng.
Ta vẫn phải bước dài trong cuộc sống
và mùa xuân vẫn trải khắp đất trời
cõi riêng chung chưa thể thốt bằng lời
mượn tạm chữ gom thành thơ ta dệt.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 27, 2007 6:00 pm