mây thành giòng thuyền cập bến tương giang
nắng còn nhạt nhưng từng sợi hong vàng
để ta ngồi nghe hoang mang chừ xuân thắm
Dấu loang chiều bên nét đời in đậm
ý ngôn từ nhiều lúc chỉ buồn không
chở miên man những cảm xúc của lòng
theo xuân khắc từng giờ buông nỗi nhớ.
Bên chén rượu , quên đời hay quên nợ
quên chung quanh , quên nhánh nhớ trổ bông
mùa trăng nào lỡ say nên má hồng
để đăng trình vào vùng mơ xa thẳm.
Chiều lén qua bóng hoàng hôn buông chậm
giữa sông mây thuyền cố để cập bờ
lỡ đêm vào thì thầm những giọng mơ
nghe tiếng gió ngỡ khúc đàn cầm đang trỗi
Dấu loang chiều lạc là vào ngõ tối
sợi tơ trời giăng rối những đường xuôi
bởi chung quanh còn rộn rã tiếng cười
nên giòng lệ phải ngược về điểm cũ.
Chiều vương bóng , bóng theo hình tự thú
giòng tương giang mây còn phủ xa mờ
giữa chập chùng đem trải những mộng mơ
cho hoàng hôn tan chìm trong trống vắng
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 07, 2007 3:19 pm