Trăng Thu soi bóng Dã Tràng
lần trong cơn mộng ngỡ ngàng dấu chân
lâu đài trên Cát buâng khuâng
để hoang phế đến giết dần câu thơ
Buồn trông con sóng đợi chờ
xin đi về mãi hoang sơ thuở nào
ngỡ như trọn giấc chiêm bao
tình đầu – tình cuối rơi vào trăm năm
Trăng Thu sáng, chiếu đêm rằm
soi nghiêng bóng đỗ Dã Tràng mơ hoang
lầu xây sóng cuốn phũ phàng
tình tơ nhện rối dỡ dang mất rồi
Ngày 27 tháng 9 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn