Nghe Thầy giảng Pháp hôm qua
từng lời lắng đọng về nhà còn vương
” Mẹ già như chuối ba hương …
… gió lay Mẹ rụng con thành mồ côi ..”
Vu Lan vắng Mẹ trên đời
cành bông hồng trắng lại khơi nỗi buồn
” như đời không lớn khôn thêm ”
lời ru đã mất, êm đềm đã xa
Ra đời có lẽ – con già
trong vòng tay Mẹ vẫn là trẻ con
Vu Lan Mẹ đã không còn
lời kinh ” Báo Hiếu ” chỉ làm đau thêm
Mẹ là tại thế Phạm Thiên
mà con lại nỡ đi biền biệt xa
không dâng được dẫu chung trà
để mòn mỏi ,Mẹ lìa xa cõi đời
…….
Tha cho con tội bất hiếu Mẹ ơi !
Ngày 30 tháng 8 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn