Chiều nghiêng sông vắng tiếng tiêu vang
len lõi vào sâu tận cửa quan
lầu ngọc tiểu thơ mơ giọng hát
bến đò anh lái mộng son vàng
chung trà vẫn đọng theo niềm nhớ
nước mắt còn mang nổi trái ngang
gặp gỡ một lần rồi vĩnh biệt
tình mơ đã mất tội chàng Trương .
Ngày 11 tháng 8 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn