Con sông cạn nước ròng chảy nhẹ
tâm tình này chả lẽ em không hay
từ ngày xa biệt đến nay
sông kia mãi lỡ cuốc cày anh bỏ quên .
Cây đa cũ cạnh đền lúc trước
anh vụng về khắc được đôi tim
bây giờ trở lại đi tìm
cây đa còn đó mà tim đâu rồi .
Nhà anh ở bờ doi bên lở
như chút tình duyên nợ đôi ta
tháng năm níu kéo xót xa
sông sâu lấn đất góc nhà ngã nghiêng .
Con rạch nhỏ giờ thành sông lớn
mang tâm tình ra tận biển khơi
như anh đã lỡ cuộc đời
theo giòng trôi mãi biết nơi nào dừng .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 26 tháng 7 năm 2004