Sóng đùa giỡn bên bờ cát trắng
Dã Tràng buồn im lặng xây mơ
Chân xưa mất dấu đợi chờ
nhìn con nước đến ngẫn ngơ trong lòng .
Đâu lạc lỏng – xoay vòng nỗi nhớ
giữ cho em mà ngỡ cho mình
gần bên vẫn mãi lặng thinh
em vui chân saó – vô tình sao hay ?
Sóng đùa giỡn – Cát say dệt mộng
trải lối hoa (cánh cổng thiên đường)
chân trời nhuộm sắc yêu thương
bềnh bồng hạnh phúc nhẹ dường mây trôi .
Sóng đuà cát (em tôi nào biết)
để rồi khi xa biệt muôn trùng
nhìn qua ô cửa mông lung
chạnh lòng – chợt nhớ Dã tràng năm xưa .
Con nước lớn ngập (chừa bờ nhớ)
đã xa rồi chút nợ còn vương
cầu trời cho sóng đừng lên
cho lâu đài Cát kề bên vẫn còn .
Ngày 31 tháng 8 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn