Như giấc mộng

Như giấc mộng em từ đâu chợt đến
rồi cũng đi theo ánh sáng đầu ngày
anh ngơ ngẫn thêm một lần hư chuyện
để chơi vơi theo từng chữ đoạ đày.

Anh không mộng để thật buồn cuộc sống
vẫn hình như chẳng thể hiểu được mình
lần lầm lỗi đánh rơi rồi ước vọng
hơn nửa đời hồn thơ vẫn ngược tâm linh.

Chiều nghe tiếng thì thầm cơn gió thoảng
ánh tà dương dần khuất ở sau đồi
một lần nữa để tâm mình chạy loạn
bởi vì sao ân tình chẳng lên ngôi.

Như giấc mộng em đi không từ giã
tiếc vần thơ rồi anh tự trách mình
sao cứ mãi là tên khờ gỗ đá
ở trong mơ vẫn câm nín lặng thinh.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 16 tháng 7 năm 2004

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: