Vì sao chẳng biết

Những vần thơ mộng xưa em đánh mất
trang giấy buồn phủ lớp bụi thời gian
ở nơi đây thảm hoa đã trải vàng
nhưng anh để mùa xuân trôi xa mãi .

Đống tro tàn tự mình anh khơi lại
rồi tự mình tìm kiếm vết vụn rơi
chút dấu aí em bỏ lại bên trời
và rảo bước về vùng xa hạnh phúc .

Anh con chim – một lần tên bắn hụt
cả đời còn luôn sợ dù cành cong
lời yêu thương dấu kín ở trong lòng
để khi mất em rồi – đành tự trách .

Như Dã tràng chết khô trên bờ cát
xây lầu mơ bị sóng phá tan tành
không thể ngờ giấc mộng thoáng qua nhanh
thân xác rũ hơi tàn nằm gục chết .

Anh mất em vì sao anh chẳng biết ….

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 12 tháng 5 năm 2004

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: