Hồ im lặng lẽ đón trăng trong
rủ bóng liểu soi mở cõi lòng
nhẹ bay trên lá làn sương mõng
giọt lệ ngọc ngà từ thinh không .
Thoảng đưa theo gió hương dạ lan
ngây ngất hồn thơ ngỡ cung hoàng
gối đầu để mộng bay cao mãi
không muốn đêm tàn mảnh trăng tan .
“Trường canh nguyệt khúc ” thơ hoa dệt
trái mộng biết rằng sẽ thành sầu
giữ lòng không cho vần thơ chết
để giữa đêm trăng mộng dài lâu .
Cho nỗi buồn xưa tỉnh cơn mê
đẩy vầng mây xám kéo trăng về
để gió đêm nay hoà cung nhạc
gieo mãi vào hồn những say mê .
Bóng nguyệt bên hồ vẫn sáng trong
với tay muốn vớt nguyệt vào lòng
chỉ sợ lay động trăng tan vỡ
nên đành nhè nhẹ đứng cạnh trông .
TKHH
Ngày 20 tháng 4 năm 2001
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn