Vẫn như trăm mối tơ vò
mấy lần đời trãi chuyến đò sang ngang ,
muốn tìm bóng nắng hanh vàng
để ru giấc mộng giữa hàng mi cong .
nhưng lòng vẫn phải ngại lòng
nửa đời đã lỡ còn mong làm gì .
Ngại luôn giọt lệ hoen mi
chảy thành biển nhớ một khi tao phùng.
Hỏi đời mộng thắm bao lần
lâu đài trên cát cũng ngần ấy thôi
Gió ru vi vút lưng đồi
mang tơ nhện rối làm nôi cho tằm.
sợi vàng óng ánh trăm năm
mới hay lỡ kén trở thành con sâu .
nửa đời rơi xuống vũng sầu
con tim chai đá – qua cầu nước trôi
Ngày 12 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn