Tôi tự hỏi lòng có nhớ không ?
chiều rơi tìm cánh phượng màu hồng
vô tình cơn gió từ đâu lại
rụng xuống tay tôi tím ngóng trông .
Xứ lạ đổi màu phượng tím rơi
như tôi giờ lạc mấy phương trời
chim Di bỏ đàn bay xa mãi
chiều gọi từng chiều nhớ chẳng vơi .
Người chỉ không dưng vướng chút buồn
Tôi từ sâu thẳm đáy tim buông
vần thơ còn đắng theo năm tháng
đời nợ một lần vẫn mãi luôn .
Tôi trả nhưng em chẳng nhận vào
vết thương rỉ máu thấm hồn đau
vô tình cánh phượng rơi trên tóc
nhuộm tím giùm tôi ngày tháng nào .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 18 tháng 6 năm 2004