Gỗ đá sao em – vẫn lạnh lùng
bao nhiêu mơ ước chẳng đi chung
còn đường phượng đỏ còn đâu nữa
nỗi nhớ nhân lên khó tận cùng .
Gỗ đá vẫn cho chút ngọt ngào
phố xưa tay đón những hoa sao
cài lên trên tóc cho môi thắm
em đẹp bên anh vui biết bao .
Gỗ đá cô đơn cũng thấm buồn
chao mày cùng gió nắng mưa luôn
biết đau đêm lạnh mênh mông phủ
ngơ ngẫn chờ cho xác lá chôn .
Gỗ đá con tim đông đặc rồi
cửa hồn đóng lại chẳng còn lời
để nghe nuối tiếc tràn theo nhớ
góp lại cho riêng – một chút thôi .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 25 tháng 6 năm 2004