Em lên ngôi …không dáng hồng tha thướt
giữa cảnh đời trái đắng mọc chung quanh
đến thăm tù mồ hôi đẩm aó xanh
trưa nắng hạ quên mình là thân gái .
Em lên ngôi …đuôi tóc buông vàng cháy
quên lược cài mặc gió đến mơn man
cố giựt dành từng chút với thời gian
để có được dầu vài câu thăm hỏi .
Em lên ngôi …đường trãi xa lặn lội
bỏ sau lưng thành phố rộn tiếng cười
quên niềm vui của lứa tuổi hai mươi
và có lẽ đến bây giờ vẫn vậy .
Em lên ngôi hình ảnh này anh giữ lấy
ngàn lời thơ không đủ tặng một lần
hai phương trời tuy xa lắm ,nhưng gần
để tay lên ngực là em hiện rõ .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 28 tháng 5 năm 2004