Ðừng xem như là thật
đời thường hoá hư vô
và anh không là thật
thơ hoang như nấm mồ
Muốn đến bải cát vắng
ngồi một mình miên man
xem Dã Tràng xây mộng
để con nước cuốn tràn
Muốn đốt ánh lửa đêm
tự mình tìm chút ấm
nhưng ngại con Thiêu thân
lao vào vùng đất cấm
Bài tình thơ cho em
hay tình thơ cho riêng
bao lâu rồi vẫn vậy
cuốn hút lấy muộn phiền
Ðừng xem như là thật
để em mãi là tiên
trong cung vàng ngon giấc
chưa vướng chút lụy phiền ..
Và anh không là thật
viết hoài vần thơ cay
như một lần dỗ giấc
đến suốt trăm năm dài …
Ðừng xem như là thật
đừng xem như là thật
Ngày 20 tháng 7 năm 2001
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn