Anh vào mộng làm Dã tràng xe cát
rồi chết khô trên bãi vắng một mình
lâu đài xây cơn sóng cuồng đổ nát
xóa đi mất dấu chân cũ vô tình.
Anh vào thơ vần thơ buồn hơn trước
“lời dấu ái còn đâu đến một đời”
gã thư sinh khảo bài bị đánh trượt
mắt đong buồn tìm cách bỏ ra khơi.
Anh vào nhớ biết mình say thật nhiều
tưởng sẽ quên trong từng ly rượu đắng
để hỏi lòng có phải là tình yêu
sao nửa đời vẫn còn hoài trống vắng.
Anh vào mơ trở về anh thuở ấy
bước lang thang dưới phượng tím từng chiều
mở hồn ra đón vần thơ thức dậy
mong cho mình còn chút gì để yêu.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 12 tháng 5 năm 2004