Nỗi nhớ dâng đầy (7)

Từ lâu em vẫn nghĩ
lời thơ đó của anh
từ cung điệu – vần ý
như lời xưa dỗ dành .

Nhưng em hoài e ngại
sợ tên còn trùng tên
lòng em dâng tê tái
khi đọc chữ Thu Hiền .

Em bây giờ đổi khác
nước mắt đã không còn
hơn 10 năm tóc bạc
quên dần mối tình son .

Nhưng trách em chi nữa
trong đau khổ tận cùng
em không giữ lời hứa
hay anh chẳng thuỷ chung.

Mỗi người một hoàn cảnh
em theo chồng sang ngang
anh lên tàu xa lánh
nhắc chi chuyện lỡ làng .

Ngày 18 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: