Từ trong
nỗi nhớ
niềm riêng
Gió trăng
cũng vướng
ưu phiền
cùng ta
Hỏi người
cải số phận hoa
Đỉnh chung người có – xót xa tôi thừa
Thuyền hoa
đưa tiễn
chiều xưa
câu thơ
gãy vụn cho vừa
lòng nhau
Bây giờ
người trách – tình đau
tơ chùng duyên lỡ
nát nhàu vì đâu ??
Ngày 24 tháng 4 năm 2002
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn