Tháng mười hai mà nhớ
gục đầu trong tang thương
tiếng côn trùng nức nở
gọi người về đêm sương .
Vẳng xa lời cầu kinh
Anh lạc bước một mình
con đường xưa dấu cũ
đã vắng đi bóng hình .
Tháng mười hai tiếc nuối
mộng thơ đã rời tay
anh giờ đây dong ruổi
với từng đông đắng cay .
Trở về phố xưa quen
đêm vàng vọt ánh đèn
anh gom từng kỷ niệm
góp đầy đáy hành trang .
để từng đông tạm bợ
anh lặng đếm một mình
miên man theo nỗi nhớ
và em – với cuộc tình .
Ngày 1 tháng 12 năm 2001
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn