Ta đã thắm nỗi đau từ đó
trách chi người cho nhỏ lệ đau
Mười năm chôn những nghẹn ngào
như trầu xanh uá, như cau khô buồng .
Nào ai biết lòng luôn tưởng nhớ
người xa rồi vẫn ngỡ quanh đây
giăng tay đón kỷ niệm đầy
lời thơ còn đó chân mây xa vời .
Xưa phố cũ mưa rơi vẫn đến
tối không đèn thắp nến cũng vui
chia nhau chút ngọt , miếng buì
mà nay tan vỡ ngậm ngùi vì đâu .
Lòng đã vướng nỗi sầu đơn độc
chiều mưa sa bỗng chốc hiện về
dối lòng dấu những tái tê
để rồi lạc bước giữa quê ngập tình .
HT050700VP
Ngày 5 tháng 7 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn