Đừng rượt đuổi tình trường trốn chạy
chữ thiên duyên vẫn mãi mãi còn
một lòng giữ chút sắt son
cho vần thơ cũ sống còn với nhau .
Lời đã biết niềm đau xa cách
lỗi tại đâu – hay trách tại trời
mười năm dong ruổi xa khơi
soi gương để thấy nửa đời phong sương .
Anh nặng gánh trên đường xa xứ
Em u sầu trong chữ hiếu trung
mười năm giấc mộng tương phùng
Thu về là lúc thuỷ chung dâng tràn .
Mưa Thu đến lạnh mang đau xót
lời thơ anh mật ngọt không còn
tình xanh chôn lúc tuổi son
chờ mười năm nữa – đá mòn không em ???
Ngày 10 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn