Nhìn vạt nắng chân mây vướng lại
người xa rồi noí mãi cũng xa
xưa chim Bói cá thật thà
nay sao chim nói lời ra đắng lòng .
Con đê vỡ chứ lòng không vỡ
chim xa hồ để nhớ – hồ khô
Lời như từ đáy hoang mồ
đêm hoang ẩn hiện – hư vô – trách hoài .
Ai giết chết liêu trai tình mộng
Ai nuôi hoài lẽ sống cho duyên
Hồ than thở, rước muộn phiền
Chim trong lầu ngọc hưởng riêng một mình .
Đã hạnh phúc – lặng thinh-đừng noí
chữ duyên kia nỡ chối bỏ đi
bên bờ lau sậy thầm thì
Hồ ơi có biết chuyện gì hay không ?
CMVP251101
Ngày 25 tháng 11 năm 2001
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn