Tình nửa gánh trăng già cũng xót
hồ cạn dần thiếu gót chân chim
giá hồ được bước sẽ tìm
dù không gặp lại chết chìm cũng vui .
Cành khô gãy thân vùi đáy nước
bóng trăng in tha thướt – lu mờ
tình sầu trong những vần thơ
vấn vương để học chữ ngờ cho riêng .
Theo năm tháng muộn phiền dâng ngập
người xa rời chôn lấp thương đau
em giờ hạnh phúc nơi nào
có nghe nỗi nhớ đi vào từng đêm .
Lá Thu rụng bên thềm hoang vắng
vẫy tay chào cay đắng em ơi
nơi đây vẫn giữ một lời
du hồ khô cạn suốt đời vẫn yêu
CMVP231000
Ngày 23 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn