khi ngày đêm cứ thay phiên nhau hoài
vừa mới hứng bóng con nắng đổ dài
lại phải đóng khung đêm vào trong ảnh .
Thả tay trơn giọt mưa đày giá lạnh
phố đêm nhòe những chiếc lá nằm im
mặn ngọt đời chạy quanh quẩn kiếm tìm
môi cắn đến máu hồng rươm rướm chảy
Ngày vừa qua, đêm về giấc mơ lại
hồn chín rũ nỗi đau cũng nát nhừ
đam mê xưa giờ chứa đựng hình như
hình như cũng hình như vừa ngã gục …
Tự nghìn trùng con đường dài hạnh phúc
là ngày đêm thay phiên đuổi bắt đời
giữa cuồng điên một bóng ảnh vừa rơi
chao nghiêng ngã nhập vào hồn cánh lá
Để rồi khi rớt xuống đời ,xứ lạ
bóng ảnh và hồn đi ngược dốc đam mê
lá tìm nguồn tự động quay bước về
còn bóng ảnh rã rời tan từng mảnh.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Nov 13, 2006 3:48 pm