Trưa tháng Năm một mình bên giòng suối
nhặt viên sỏi làm rợn nước bình yên
như cuộc đời mười mấy năm dong ruổi
đầu hạ nào cũng cay đắng tơ duyên .
Góc phố cũ hàng phượng khoe sắc thắm
Anh – Thiên thần – mơ mộng tập làm thơ
vần ngây ngô chưa quyện gì say đắm
nhưng giết thời gian trong lúc đợi chờ .
Em – Tiên Nữ – bao lâu rồi có khác ?
có tô hồng bằng sắc đỏ phượng rơi ?
có như anh giữa trưa hè bước lạc
đi lang thang nhẩm đếm lại cuộc đời .
Trưa tháng Năm anh lần về hạ cũ
tìm hương xưa – phượng đỏ -nơi xứ người
bên giòng suối bóng giăng sầu buông rũ
cánh hoa nào bên cạnh vừa nhẹ rơi .
Ngày 13 tháng 5 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn