Có một lần – một lần nữa mơ xa
đêm nghe tiếng à ơi từ con sóng
đá chợt hỏi: bao lâu rồi dệt mộng ?
bao lâu rồi niềm nhớ đến dâng tràn .
Như nỗi buồn giống từng vết dầu loang
theo sóng nước lan xa – rồi bất trị
con Dã tràng cũng một lần đã nghĩ
ngọn ân tình là đỉnh của lầu mơ
nên cố xây trong tin tưởng dại khờ
để gục chết khi sóng cuốn lầu đi mất .
Anh hoá thân màng sầu là sự thật
“ngàn năn chờ không thấy bước chân qua”
khi nỗi đau có lúc chợt vỡ oà
vần thơ bỗng gãy đôi từ buổi đó
Có một lần thêm một lần mơ nữa
Em vô tình nhưng đá vẫn hoài trông .
Ngày 3 tháng 2 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn