Hàng cây cuối phố lặng yên
khi con nắng đổ qua miền viễn du
vừa hôm mây xám giăng mù
lạnh tràn theo gió về ru ơi à !
Đông Quỳnh còn trễ nụ hoa
nửa đêm thành đá xót xa sang ngày
để rồi màu thắm nhạt phai
bao nhiêu e ấp trang đài rụng rơi
ta như lạc giữa khung trời
dâng muôn nuối tiếc , dâng lời thở than.
dâng sầu đến tím không gian
theo vần thơ dệt kết đan nỗi niềm
khi con nắng đổ qua miền viễn du
vừa hôm mây xám giăng mù
lạnh tràn theo gió về ru ơi à !
Đông Quỳnh còn trễ nụ hoa
nửa đêm thành đá xót xa sang ngày
để rồi màu thắm nhạt phai
bao nhiêu e ấp trang đài rụng rơi
ta như lạc giữa khung trời
dâng muôn nuối tiếc , dâng lời thở than.
dâng sầu đến tím không gian
theo vần thơ dệt kết đan nỗi niềm
Hàng cây cuối phố lặng im
chờ con nắng cũ trông tìm hoài mong
lạnh tràn trên cánh liếp đông
ướm bàn tay mõi ấm nồng ở đâu?
giá băng pha phủ bạc đầu
trán nhăn vết đậm đổi màu thời gian
khi từng hạt lạnh vỡ tràn
đóng băng ước nguyện lần sang từng mùa
thì trong đời sống được thua
khối tình ôm trọn cho vừa tim si
lời tương ru nhớ thầm thì
xa xa cuối phố tà huy dần chìm
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jan 22, 2007 5:49 pm