Nỗi nhớ khôn nguôi

Trăng giữa đông thiếu sáng
cây rụng lá trơ xương
trời giữa đông ảm đạm
mây mù giăng ngập đường .

Tình trường lỡ bước sầu
đời chia hai lối mộng
em bỏ học làm dâu
anh lên tàu vượt sóng .

Hoa tím em thôi cài
phượng hồng ngưng ép bướm
tập sách xưa thở dài
nợ Thầy hết vay mượn .

Tình thư anh để lại
kỷ niệm còn giữ nguyên
ra đi và xa mãi
chôn dấu những ưu phiền .

Anh không nỡ lìa đôi
nhưng đành phải quay bước
em chẳng muốn chia phia
nhưng không cưỡng lại được .

Hai con tim tội lỗi
trót lỡ yêu thương nhau
dẫu ngàn lần sám hối
đời có tha đâu nào .

Em về làm dâu người
cuộc đời mấy lúc vui
anh về vùng đất lạ
mang nỗi nhớ không nguôi .

Ngày 28 tháng 12 năm 1992
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: