Mùa lá vàng rơi chẳng tịnh yên
hơi sương se lạnh ướm ưu phiền
đầu đông con nắng vàng vọt quá
thèm bước hạ hồng gởi chút duyên.
hơi sương se lạnh ướm ưu phiền
đầu đông con nắng vàng vọt quá
thèm bước hạ hồng gởi chút duyên.
Nép dưới tàn cây đưa nét vẽ
dáng buồn tóc xõa mắt xa xăm
trông về phương đó giọt lăn nhẹ
lén giấu tương tư , lén khóc thầm.
Rồi dưới khung tranh đề vẫn vơ
câu thương, câu nhớ đọng thành thơ
bao từ , bao ý , bao ẩn ngữ
nét cảm đồng nhau cùng đợi chờ .
Mùa lá vàng rơi đọng nỗi niềm
bước đời đưa đẩy lạnh lòng thêm
mỗi lần Thu vắng theo mùa lá
lạc dấu chân xưa nhưng vẫn tìm .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Nov 17, 2006 1:15 pm