Mỗi ngày nỗi nhớ oằn vai
từ khi mây thấp dấu hài đỏ sang
hơi sương trên cánh lá tan
để heo may thổi nhẹ sang bên này
dòng thơ từ hạ về đây
thấm sương đẫm ướt , thấm ngày vào đêm
như mùa vàng bóng Nguyệt êm
sao trời trổ nhánh lên trên khối tình
nhiệm mầu bóng ảnh lung linh
thả theo Thu xuống nhập hình vào thơ
từ khi mây thấp dấu hài đỏ sang
hơi sương trên cánh lá tan
để heo may thổi nhẹ sang bên này
dòng thơ từ hạ về đây
thấm sương đẫm ướt , thấm ngày vào đêm
như mùa vàng bóng Nguyệt êm
sao trời trổ nhánh lên trên khối tình
nhiệm mầu bóng ảnh lung linh
thả theo Thu xuống nhập hình vào thơ
Mỗi ngày quyện chặt hồn mơ
lối vào Thu có thẩn thờ nhớ, quên
lối cùn như đã trúng tên
của Thần tình ái cho nên hết đường
cuồng lên đợt sóng trùng dương
để vòng tay mở đón hương ngọt ngào
để khi sắc lá đổi màu
nghe sầu thấm mạch máu vào tận tim
đam mê có trở về tìm
hay là hoang dại mỗi đêm vẫn hoài ?
Mỗi ngày nỗi nhớ oằn vai
từ Thu nối giấc mộng dài trăm năm
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Oct 10, 2006 12:15 pm