Lời tự tình buổi đông

 

Như thoáng chốc những rộn ràng mùa lễ
trôi quá nhanh trên ngọn của ngôn từ
tiếng chuông ngân còn lại chút âm dư
để nhánh đời trĩu xuống giòng tất bật.

Về nguyên thủy với áo cơm là sự thật
bao ước nguyện theo lời khấn bay xa
đường thiên lý trước mặt, cội rễ già
lại năm nữa vừa qua ,chồng thêm tuổi.

Có đôi khi tiếng thở dài tiếc nuối
mà tuổi xuân chẳng trở lại bao giờ
hành trang đời vỏn vẹn mấy vần thơ
mai mốt này biết còn hay tự huỷ ?

Một gia tài không người ngoài trân quý
như lời Thánh ca cho kẻ ngoại đạo, vô thần
như xã hội hiện tại đã chẳng cần
vì tất cả chưa lần đổi thành cơm áo.

Và thoáng chốc có lẽ là mộng ảo
đếm thời gian để con chữ xoay vòng
nắng bên ngoài còn ngủ muộn buổi đông
nên cái lạnh mãi chiếm ngự nhân thế

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jan 08, 2007 3:56 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: