Lạc hương hạ nồng

Đếm từng tiếng lá thở than
hình như sầu rụng xuống ngàn theo chân
câu thơ nối kết chữ, vần
để sợi tơ lòng rối chỉ vào nhau
Một vùng trời nắng ngã màu
mây buông xuống lũng núi cao hững hờ
thời gian đọng lắng , niềm mơ
tương tư rũ nhánh đợi chờ mong manh
ngoài kia biển vẫn thẫm xanh
sao lạc bên gành con Dã Tràng đơn

Đếm từng cánh gió nhẹ vương
lời thì thầm trổi như dường ru nhau
tàn đông nắng cũng nhạt màu
để ghềnh đá phải hư hao xói mòn
dấu tình loang vết chân son
nghe nghiêng nghiêng nặng mất còn đục trong
Dã Tràng ngơ ngẩn giữa giòng
nên chiều rơi chút sắc hồng lẻ loi
hương mùa lén giấc qua rồi
còn trơ lại những đơn côi giữa đời .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Jan 09, 2007 12:42 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: