Hững hờ em tặng trái sầu
để rồi quay bước qua cầu sang ngang
Ta đi góp lá Thu vàng
gom đầy kỷ niệm vương mang một thời
Nhện tơ trăm mối rã rời
lá Thu rụng mãi tả tơi giao mùa
Nhóm lên chút lửa ấm thừa
mưa đông đã kín hương xưa đã nhoà .
Thẫn thờ ta với thân ta
khép mi một thoáng xót xa bỗng đầy
còn gì ta chúc em đây
tuyết giăng mất lối trăng mây trở về
Hững hờ qua bến say mê
lả lơi em cắt tóc thề buông xuôi
Ta nghe nỗi nhớ khôn nguôi
theo từng sợi tóc rụng rơi xuống đời .
Ngày 30 tháng 11 năm 1992
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn