Thầy im lặng vì muốn em kín ngõ tương lai
đóng đường cũ cho hết lần thăm viếng
mà em vẫn khư khư ôm chuyện ngày xưa ấy
thuở vô tình chỉ nhắc em kết âm .
Bỏ đi em đừng đọng buồn tháng năm
đừng bên đèn nghĩ về thương , về nhớ
duyên nợ chăng ? hay chỉ là kiếp số
mà viên thuốc thần là chuổi thời gian .
Cuộc sống em đôi khi có chút nhàm
nhưng hạnh phúc hơn người vì không lo cơm cháo
Thầy cũng biết nhiều khi em chao đảo
nhiều khi không ngọt canh những đêm mưa
Nhưng em ơi ! nên giữ đạo cho vừa
mộng mơ thêm sẽ thành ra thái quá
trái tim em không cần phải vá
cũng không cần bao bọc bỡi vần thơ
Em hạnh phúc ,điều đó khỏi nghi ngờ
hãy mở lòng đón về đi , cho kịp
bước song hành em đã gần đúng nhịp
chỉ cần bỏ mộng mơ thì tất cả sẽ qua ….
————-
Thơ Tình Cho Sư Phụ – 9
Sư phụ ơi, hiện tại buồn mới nghĩ đến tương lai
Dĩ vãng đẹp người ta hay thăm viếng
Có lần nào thầy trở về chốn ấy ?
Nơi có cô học trò tập tễnh viết cho vần âm
Đệ tử bây giờ ngồi đếm nốt tháng, năm
Viết từng bài thơ cô đọng lòng thương nhớ
Để tháng mười một không là con số
Mà khúc mắc cho đệ tử đi ngược thời gian
Bởi tại hôm nay cuộc sống quá chán nhàm
Sáng vào sỡ, chiều lo toan cơm cháo
Thế lắm lúc cũng nghe lòng chao đảo
Khi vô tình trời lại trở cơn mưa
Sư phụ ơi, thương biết mấy cho vừa
Ngày đệ tử ý từ vụng về quá
Ngày thầy bắt thức từng đêm để vá
Khoảng trống trong lòng bằng cách viết thơ
Khuya đêm nay đệ tử thật không ngờ
Quá khứ ập về trở tay không kịp
Bên ngực trái từng bước chân trật nhịp
Đệ tử viết thơ tình để lọc chuyện ngày qua
THN
Thu Nov 16, 2006 11:02 pm
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Nov 17, 2006 3:59 pm