Quên em – lúc tỉnh nhớ thêm
lỡ Thu qua bước – bên thềm – đông sang
Đâu đây chiếc lá Thu vàng
gió lay cánh rụng lang thang cuối đường .
Từ em rượu đắng dậy hương
giọt nồng uống cạn , sầu dường khó vơi
Quên em ! quên cả cuộc đời
rồi khi chợt tỉnh mộng rời tay xa
Trán nhăn ,tóc bạc ,thân già
chìm sâu đày đoạ ngỡ là để quên
Thiên thần gãy cánh – ai đền ?
tơ hồng đứt chỉ còn riêng một mình .
Ngày 5 tháng 12 năm 2003
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn