dấu khô vàng rụng theo gió bên song
cõi thực đây là những buốt lạnh đông
và cõi mộng trải đầy hồn thơ ước .
Bên góc đời không kéo thêm ngày được
nên cứ mặc đêm lên ngai ngự triều
mặc giọt sương quấn quít lá cỏ trêu
lũ côn trùng hát bài ca não ruột.
Nơi đâu đó nhánh sầu vừa về kịp
theo thuyền Trăng lạc vào bến mộng thường
ngàn con chữ quanh vòng điệu luyến thương
nghe cung Nguyệt ngân vang đêm mở hội.
Màu mây thay thành thảm hồng trải lối
cửa cung Hằng mở rộng đón thi nhân
khách muôn nơi dìu nhau theo Ái Thần
rước kiệu hoa nâng rượu nồng chúc tụng.
Sao bỗng dưng bên ngoài đầy lá rụng?
ồ thì ra ! ở cõi thực đây mà
đang miên miên vừa tỉnh giấc say ngà
vừa qua cuộc hành trình ngang cõi mộng
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Dec 06, 2006 12:52 pm