thằng đàn ông trong anh biến đâu rồi?
đã bao lần vợ đập bàn xua đuổi
anh vẫn lì chai mặt đến độ tồi .
Anh tàn tật cần có người chăm sóc?
hay bần hàn sống bám vạt áo đàn bà ?
hay phù thuỷ bắt xiềng lời thề độc?
nên biến thành một kẻ chẳng ra ma.
Anh tâm sự đêm đủ dài, thấm mệt
trời đất rộng thiếu gì chốn nương thân
đi đâu rồi cũng về nơi cõi chết
mà trong tâm phải ân hận ngàn lần.
Anh chỉ sợ đàn con không người dạy
phải phân tâm những buổi học nơi trường
thế hệ sau bị dìm đầu xuống mãi
vì không còn đủ đầy cả tình thương
Anh đã nhịn , nhịn nhiều nên đến tệ
cố mong giữ đàn con được yên lòng
mặc dù biết hình như đã quá trễ
cầu trời thôi nhỏ được chút ân hồng .
Sao bỗng dưng thấy lòng mình chùng xuống
thằng đàn ông hóa hèn bỡi vì con
vùng tương lai với trăm ngàn ước muốn
nay thành bùn nhão cũng vì con
*** Viết cho 1 người
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Sep 28, 2006 3:27 pm