Giòng sông đẩy con thuyền xa bến cũ
còn nhớ gì chút kỷ niệm ở hai bờ không ?
điều cũng đến, rồi em cũng theo chồng
bỏ lại cả trời xanh vương một thuở .
Những trách hờn của ngày xưa mà ngỡ
vẫn đâu đây quanh quẩn đời nhau
nhưng đã không chỉ sót lại thương đau
nên có lẽ lần gặp sau đầy ngượng ngập
Lần này thôi, cung đàn đã trật nhịp
giấc tương tư không còn đến đêm đêm
em theo chồng trong hạnh phúc ấm êm
càng ấm nữa khi có con kêu má má
Riêng nơi đây , phố đông người rất lạ
ánh sao trời đã quá xa xôi
hình như định mệnh buộc trói thân tôi
bước quay mặt không còn đường trở lại
Dấu vết đời , vệt dài xe đỗ ngã
cánh diều căng cũng đứt chỉ để băng
chút còn lại , lời nhắn với em rằng
hãy quên đi cho cuộc tình đang xây mới
** Viết giùm cho Thầy tượng người nước đá Ôn-Tà
————————–
Thơ Tình Cho Sư Phụ – 14
Tháng ngày mới, tình cũng vừa đủ cũ
Núi sương mù, thấy có nhớ đệ tử không?
Mai xuất giá, đeo nhẫn mà theo chồng
Đổi họ, hàng, đổi cả tình một thuở
Sư phụ ơi, đã bao lâu mà đệ tử ngỡ
Như hàng thế kỹ mình cách xa nhau
Con chữ bây giờ cũng trở niềm đau
Giấu sắc, huyền cũng trở nên ngượng ngập
Lời thơ bây giờ không khiến tim đi trật nhịp
Không đủ làm đệ tử thức từng đêm
Thơ độ rày đã hết vỗ được giấc êm
Mà thơ đã làm nóng rang đôi gò má
Mai gặp nhau đừng coi như người xa lạ
Đừng nhìn đệ tử bằng ánh mắt xa xôi
Đừng xưng với đệ tử hai chữ, “cô, tôi”
Đừng quay mặt bước đi không ngó lại
Sư phụ ơi, dù mai đời có nghiệt ngã
Có xua đuổi lòng đến chổ lạnh băng
Thì thầy đừng quên và nhớ cho rằng
Ngày tháng mới, nhịp tim đệ tử không mới
THN
Sun Jan 07, 2007 6:56 pm
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jan 08, 2007 7:02 pm