khi lá đổi màu rơi xuống giòng
thăm thẳm vào đêm cơn mộng mị
để rồi về bến với hư không
Bỗng dưng chạnh với Thu mờ sương
mơ ước cùng nhau đến cuối đường
mặc gió đưa mây mang hạt lệ
mặc đời giăng bũa những tơ vương.
Bỗng dưng em đón vì sao rụng
hỏi nhỏ rằng ta có nguyện thầm
kéo ngược thời gian dừng lại đúng
chấp tay ta nguyện đến trăm năm
Để khi kiếp nữa có luân hồi
tiếp nguyện hai ta mãi sánh đôi
không nhớ , không buồn , không lệ đắng
trần gian này chỉ riêng ta thôi …
Bỗng dưng mất hết những bỗng dưng
lời chúc vang lên với rượu mừng
tóc bạc, tay run ta dắt bước
chào người hâm mộ đến chúc mừng
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Oct 04, 2006 11:30 am